Tôi ước : Con người ta đừng cấu xé nhau nữa
Nhìn người ta cấu xé nhau để có đc thứ mình muốn bằng mọi giá, tôi cảm thấy ngột ngạc quá, khó thở quá. Đôi lúc tôi tự nghĩ sao người ta ko sống thật giản dị nhĩ? Sao người ta ko bằng lòng vs những gì mình có? Sao người ta cứ phải tham lam như vậy? Cái gì không phải là của mình thì sẽ mãi mãi ko phải là của mình, giành giật nhau để làm gì? Đc gì? Và mất j?. Chắc là đc vui vẻ, hạnh phúc trong phút chốc để rồi đau khổ, ray rứt và hối hận mà có lẽ suốt cuộc đời họ chẳng bao giờ quên đc.
Tôi ước: Con người ta đừng lừa dối lẫn nhau
Lời nói dối đôi lúc có hiệu quả rất tốt, nhưng đôi lúc nó lại gây ra hậu quả cực kì nghiêm trọng.
Trong xã hội, người ta lừa dối nhau để đạt đc cái mình có, người ta trước mặt thì vui vẻ, đạo đức, còn sau lưng thì đâm chém lẫn nhau.
Trong chuyện tình cảm có đôi lúc người ta trao cho nhau tình cảm thật sự nhưng lại có đôi lúc người ta trao cho nhau sự lừa lộc, để rồi đem lại cho nhau sự đau khổ. Lừa dối! Thật đáng khinh cho những ai đang lừa dối ng yêu mình, họ thật tàn nhẫn, họ ko biết đc người đó yêu họ đến nhường nào sao? Sao họ lại tạo ra những giọt nước mắt, những nồi phiền muộn trên gương mặt của ng yêu mình như thế? Sao họ có thể tạo nên những vết thương sâu như thế trong tim ng yêu mình như thế? Có đáng hay ko? Để rồi sau này, khi ngoảnh đầu nhìn lại thì chẳng còn ai bên mình, sẽ trống trãi và cô đơn lắm đây.
Tôi ước: Con người ta đừng mãi tham lam như thế
Ai cũng có lòng tham, nhưng ít hay nhìu là còn tùy thuộc vào lòng hảo tâm của từng người.
Nhưng hầu như, người ta đã tham lam đc 1 lần thì lại muốn tham lam lần thứ 2,3 rồi 4......rồi ko dừng lại đc.
Tham lam để đc j? Tiền ư? Danh vọng ư? Quyền lực ư? Những thứ đó chỉ là hư ảo mà thôi. Có đc những thứ đó bằng lòng tham không đáy thì cũng có lúc nó sẽ ko cánh mà bay.
Tham lam để làm j? Mà khi có đc tất cả thì ta lại cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo và khi giơ 2 bàn tay ra, ta sẽ có cảm giác ta chẳng có đc gì cả. Rồi ta lại trắng tay mà thôi.
Tôi ước: Con người ta hãy khoan dung 1 chút
Không ai là hoàn hảo 100% cả, đôi khi trên đường đời ng ta có những lúc vấp ngã, người ta vẫn cố gắng gượng dậy, đứng lên và đi tiếp con đường của mình. Nhưng, khi ng ta muốn gượng dậy lại bị vùi dập, chà đạp bởi cái gọi là "quá khứ không trong sạch". Ma túy thì sao? Đã từng là gái bia ôm thì sao? Đã từng ngồi tù vì tội trộm cắp thì sao? .........Họ cũng là con người vậy, cũng có quyền đc sống, đc làm việc vậy. Một lần lầm lỗi thì sao? Họ đã biết hối cải, họ cũng muốn đứng lên để tìm lại một cuộc sống mới vậy, sao lại chà đạp họ như thế? Làm thế đc j, để họ chán chường và rồi tiếp tục sa vào con đường tội lỗi 1 lần nữa sao, để rồi xã hội này lại có thêm những phần tử, những con ma của những tệ nạn xã hội sao? Thật bất công
Ước, ước, ước.....
Muốn ước nhìu lắm....
Nhưng có lẽ những điều ước của tôi quá xa vời và xa rời thực tế.
Làm sao mà người ta ko cấu xé nhau đc khi mà trong cái xã hội bon chen này chỉ có cấu xé nhau ng ta mới tồn tại đc.
Làm sao người ta ko lừa dối nhau khi mà người ta ko trao lòng tin tưởng cho nhau, khi mà trong lòng người ta cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo và người ta đang khát khao 1 thứ tình cảm khác, mãnh liệt hơn thứ tình cảm mà ng ta đang sở hữu.
Làm sao người ta ko tham lam khi mà danh vọng, tiền bạc, quyền lực đã làm lu mờ í chí của con người.
Làm sao con người ta có thể khoan dung khi mà người ta vẫn còn mắc kẹt trong cái định kiến xã hội? Người ta ko chấp nhận những kẻ lầm đường lỡ bước vì trong thâm tâm người ta lo sợ những kẻ đó lại lầm đường 1 lần nữa
Vậy đấy.Nhưng trong lòng tôi vẫn mong mỗi con người hãy dành ra cho mình 1p, 1p thôi nhé và hãy suy ngẫm lại những gì mình đã làm, hãy dành 1 phút đó và nhìn vào gương để nhìn thấy con người thật của mình, dành 1 phút để ngoảnh đầu lại để biết mình đã đánh rơi bao nhiêu hạnh phúc, bao nhiêu tình cảm yêu thương mà bấy lâu nay cái danh vọng hư vô đã che khuất mất, dành ra 1 phút để rút ra đc những kinh nghiệm cho bản thân. Hết 1 phút thì ta hãy trở lại là ta, lại tiếp tục bước đi trên đường đời đầy chông gai nhưng có lẽ mỗi 1 phút ta nhìn lại mình như thế ta lại càng hoàn thiện bản thân mình hơn, ko nhiều nhưng có ích. Ko có gì là ko thể, chỉ có ta ko dám vượt qua chính mình mà thôi.