Trải qua biết bao thăng trầm, buồn vui, khoảng thời gian cuối cùng của một năm đầy thử thách này khiến con người ta bắt đầu nhìn lại và nghĩ hướng đi kế tiếp.
Tiết trời se lạnh khiến lòng người càng chùng lại, suy ngẫm nhiều hơn, xích lại gần nhau hơn, và trong số đó có những người mệt mỏi và bỏ cuộc.
Phải chăng cuộc đời mỗi người là một cuộc chơi mà tạo hóa đã an bài để "bắt" người chơi phải cố gắng hết sức về đến đích. Tất nhiên có kẻ thắng người thua, có những người biết tạo dựng hạnh phúc cho mình để cuộc sống này thêm ý nghĩa và có những người chịu đầu hàng số phận... Một năm qua, tôi đã chứng kiến rất nhiều sự kiện vui hết mình mà cũng đau lòng hơn bao giờ hết:
Đó là niềm vui sẻ chia hạnh phúc với nhỏ bạn thân khi nó bước lên xe hoa.
Đó là nỗi đau không tả khi hay tin thằng bạn chí cốt ra đi không bao giờ trở lại.
Đó là niềm hạnh phúc khi tình yêu đầu đời xuất hiện.
Đó là việc người mình yêu từ bỏ tấm chân tình chỉ vì một lý do rất đơn giản: không chịu nổi áp lực xung quanh chuyện của hai đứa. Thật chóng vánh!
Đó là sự hiểu nhầm trong công việc dẫn đến những chuyện buồn không mong muốn và kết cuộc không mong đợi.
Đó là một cảm giác là lạ, thinh thích khi nhận được tình cảm và sự ưu ái từ nhiều người khác phái.
Đó là sự xúc động khi được bạn đồng nghiệp sẻ chia khi mình gặp trở ngại.
Đó là sự bế tắc trong hoàn cảnh gia đình hiện tại, những mâu thuẫn của cả dòng họ, những tranh chấp thật đau lòng.
Đó là cảm giác ấm áp khi nhận ra rằng mình vẫn đang sống trong vòng tay của ba mẹ.
So với những năm trước tôi thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều bởi 2009 đã thử thách và rèn luyện con người tôi, làm trái tim yếu đuối và dễ tổn thương của tôi ngày một mạnh mẽ hơn. Cảm nhận về cuộc sống xung quanh cũng sâu sắc hơn, tôi hạnh phúc khi những người thân yêu hạnh phúc, tôi đau lòng khi họ gặp bất hạnh. Còn nỗi đau trong tình cảm riêng mình tôi coi như một bài học đầu tiên để lần thứ hai hay thứ n sau đó tốt đẹp hơn.
Đôi lúc tôi hay trách sao cuộc sống đem đến cho tôi cảm giác yêu và được yêu quá ngọt ngào, để rồi chua chát khi mất đi. Thà đừng mang đến cho tôi, để tôi có một cuộc sống bình lặng vô tư còn hơn. Nhưng một người bạn từng nói với tôi rằng: "Có trải qua như vậy thì khi tình yêu đích thực đến bạn sẽ yêu một cách chín chắn hơn, bền chặt và thiêng liêng hơn". Giống như Henry Ford đã nói: "Thất bại chính là cơ hội để bạn khởi đầu một lần nữa một cách hoàn hảo hơn".
Cầm tấm bằng tốt nghiệp trên tay, tôi đã tự tin bước vào đời với lòng nhiệt huyết căng đầy sức trẻ cùng sự năng nổ, nhiệt tình, hết mình trong công việc. Lúc ấy, tôi chỉ biết cố gắng và tiến tới mà thôi, không hề để ý mọi người nghĩ gì về mình hay những khiếm khuyết của mình ra sao trong các mối quan hệ. Sau những lần thất bại, tôi đã hiểu hơn về những người bạn xung quanh, nhìn rõ hơn bản chất của vấn đề cũng như những cái ưu khuyết điểm của bản thân để khắc phục và phát huy mặt tích cực. Có lẽ qua những lần vấp ngã, tôi đã điềm tĩnh hơn so với bản tính nhí nhảnh vô tư trước đây, đã suy nghĩ kỹ hơn trước khi quyết định một việc gì cũng như biết cân nhắc lợi hại thiệt hơn.
Ngày hôm nay, khi một người bạn đến tâm sự những bức xúc nơi công sở với tôi, càng lắng nghe, tôi càng nhận ra rằng đó là những thất bại của mình khi mới bước vào đời. Đối với tôi giờ những chuyện đó trở nên rất đời thường, thậm chí khá là vặt vãnh. Do vậy, tôi đã đưa ra những lời khuyên hữu ích cho bạn mà nó không hề biết rằng cách đây một năm thôi, tôi cũng như nó, từng buồn, bức xúc, khóc và oán trách cuộc sống sao cứ mãi gieo đau buồn thử thách đến cho mình, để bản thân không khi nào cảm thấy yên ổn!
Giờ tôi đã hiểu lý do những người tôi từng rất khâm phục ở cách đối nhân xử thế quá khéo léo chẳng qua phần lớn họ cũng từng vượt qua nhiều khó khăn như mình và cuộc sống giúp tôi luyện con người họ trở nên hoàn thiện hơn. Có thể, một vài năm nữa, thế hệ đàn em sẽ nhìn tôi với cặp mắt đầy ngưỡng mộ cũng nên. Nhưng riêng với tôi, càng đi nhiều, trải nghiệm nhiều tôi càng thấy mình dở hơn và còn yếu kém lắm. Chẳng có ai cứ mãi đứng chôn chân ở những giới hạn hiện tại, phải không bạn?
Trong cuộc sống này còn nhiều hoàn cảnh và nỗi khổ chẳng ai giống ai, chỉ có điều những người ấy không sẻ chia hoặc chẳng có cơ hội nói ra. Tôi biết mình may mắn hơn nhiều người khi xung quanh có biết bao người thân, bạn bè. Có một lời khuyên nhỏ bé tôi muốn nhắn nhủ với bạn, đó là: trong quá trình sống và làm việc, chúng ta sẽ gặp phải vô vàn khó khăn, thất bại, nhưng kể cả những-điều-không-thể-thay-đổi-được thì ta vẫn phải học cách chấp nhận nó, bạn nhé! Bạn từng nghe câu nói này chưa: "Một người hạnh phúc không phải là người có được những điều kiện thuận lợi mà đó chính là người luôn giữ cho mình thái độ sống đúng đắn trong mọi hoàn cảnh".
Tôi biết mình còn rất non trẻ so với những thế hệ trước, những người đã đi qua các chặng đường như mình. Một năm qua đem đến cho tôi sự trải nghiệm lớn lao, một năm so với cả một đời người thì không là bao, nhưng đây lại là một năm đánh dấu sự trưởng thành rất lớn trong tôi.
Cảm ơn cuộc sống khi mỗi sớm mai thức giấc tôi biết mình có thêm một ngày nữa để yêu thương, một ngày nữa để thấy mình trưởng thành hơn ngày hôm qua, một ngày nữa để tôi có thể làm những việc có ích cho người thân, gia đình và xã hội.