Ngày nọ tôi đến thăm nhà một người bạn, lúc trò chuyện đột nhiên nghe thấy tiếng chim hót vui tai, hóa ra chủ nhà có nuôi một con chim vành khuyên. Lúc này chủ nhân bước tới, vừa cho chim ăn vừa nói với tôi: "Trước đây tôi nuôi đến ba lồng chim, nhưng vì quá bận nên tôi quên cho chúng ăn, khiến chúng bị chết đói. Chỉ có con này, tôi nuôi đã hơn hai năm, cơ hồ không có ngày nào tôi quên cho nó ăn cả".
"Tại sao thế?" – Tôi thắc mắc hỏi.
"Vì chim nuôi trước đây không biết kêu hót, cho dù có kêu hót thì cũng không vang. Chỉ có con chim vành khuyên này là luôn kêu hót thánh thót vui tai, tự nhiên khiến tôi phải chú ý".
Con người chẳng phải cũng như thế hay sao?
Biểu hiện bản thân một cách thích hợp là phương pháp tốt nhất để giải trừ khốn đốn, tránh ôm tài nuốt hận .