Sáng hôm nay thức giấc, bỗng dưng tôi muốn nói: “Cám ơn đời…”
Cám ơn đời...
… Vì tất cả những gì cuộc đời đã ban cho tôi thật dồi dào: sức khoẻ, hạnh phúc, phồn vinh.
… Vì những bài học cam go, nhờ đó mà tôi hiểu rõ mình hơn và hiểu được tha nhân.
… Vì những thất bại tôi kinh qua, nhờ đó mà tôi học được lòng khiêm nhu, ý thức rằng mình không được ngủ say trên chiến thắng và hiểu rằng những người khác khi họ thất bại thì cũng cần được nâng đỡ tiếp tay.
… Vì những cơ hội để vun trồng đức nhẫn nại, lòng bao dung và niềm hy vọng…
… Vì bao nhiêu khám phá về thực tại và về chân lý.
… Vì những những vận may tôi đã gặp, những vận rủi tôi đã tránh, những giải pháp tôi đã tìm ra, những tài năng tôi đã phát triển, những thành công tôi đã đạt, những ngày đẹp tôi đã sống.
… Vì cha mẹ mà tôi có mặt trong cuộc đời, bạn hữu tôi đã gặp, thầy cô tôi đã học, những cuốn sách tôi được đọc, những chuyến đi tôi đã thực hiện, những bữa ăn tôi đã dùng.
… Vì cảnh quan tôi chiêm ngưỡng, mặt trời tôi thấy kia, bông hoa tôi ngắm nhìn, khí trời tôi hít thở.
… Vì càng ngày càng ý thức hơn rằng khi mình làm điều tốt lành thì tâm hồn sẽ thanh thản, hạnh phúc. Hạnh phúc chân thật như cơn gió mát muà xuân, khi mình thương yêu và được thương yêu.
… Vì niềm vui thật đơn sơ là thấy mình vẫn còn sống.
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương!
(Kahlil Gibran)