Roy Campanella, bị bại liệt phải ngồi xe lăn, hằng ngày cô phải đến Trung Tâm Vật Lý Trị Liệu, vốn là một cơ sở tôn giáo. Cô để ý thấy vẫn thường có một số người dừng lại đọc một tấm bảng đồng gắn vào tường ở ngay phòng tiếp nhận bệnh nhân.
Thế rồi, một buổi chiều, cô cũng dừng xe lăn, tò mò đọc nội dung khắc trên bảng đồng. Bỗng cô thấy một niềm vui trào dâng từ đáy tâm hồn bấy lâu nay đã tuyệt vọng vì âu sầu tủi nhục.
Tấm bảng đồng ghi lại lời cầu nguyện như sau:
Lạy Chúa, con cầu xin ơn mạnh mẽ để thành đạt trong cuộc đời,
Chúa lại làm cho con ra yếu ớt để biết vâng lời khiêm hạ
Con cầu xin có sức khỏe để mong thực hiện những công trình lớn lao,
Chúa lại cho con chịu tàn tật để chỉ làm những việc nhỏ tốt lành.
Con cầu xin được giàu sang để sống sung sướng thoải mái,
Chúa lại cho con nghèo nàn để học biết thế nào là khôn ngoan.
Con cầu xin được có uy quyền để mọi người phải kính nể thán phục,
Chúa lại cho con sự thấp hèn để con biết cần đến Chúa.
Con cầu xin cho có được tất cả để tận hưởng cuộc đời,
Chúa lại cho con cả một cuộc đời để được hưởng mọi sự.
Con xin gì cũng chẳng được theo ý con muốn.
Nhưng những điều đáng để con mơ ước
Mà con không hề biết thốt lên lời cầu xin,
Thì Chúa lại đã ban cho con thật dư đầy từ lâu.
Lạy Chúa, hóa ra con lại là người nhận được ơn phúc Chúa ban cho nhiều hơn hết,
Vậy mà bấy lâu nay con đã không nhận biết sự ưu ái này.
Con xin tạ ơn Chúa muôn vàn!