Tôi chia tay mối tình đầu cũng đã hai năm, anh rời thành phố bỏ lại tôi, cô gái đãng trí nên lần nào ra đường cũng lạc. Thành phố chật chội ước mơ nhưng lại quá rộng dài cho những tháng ngày xa cách.
Trong suốt cuộc đời chúng ta phải chứng kiến rất nhiều cuộc chia xa. Có những cuộc đưa tiễn bùi ngùi ở bến sông, ga tàu, bến xe nhưng cũng có những cuộc chia ly thầm lặng biền biệt trong lòng. Để rồi không biết bao nhiêu năm tháng trôi qua chúng ta mới có cơ hội gặp lại nhau. Ở đời thiếu gì những người bạn chia tay nhau từ buổi ấu thơ, lúc còn giấu trong chiếc cặp sách tới trường là chiếc khăn quàng đỏ, gói kẹo bột và đống dây chun đủ sắc màu. Ấy vậy mà mãi đến khi đầu hai thứ tóc mới ngờ ngợ nhận ra nhau giữa một thành phố xa lơ xa lắc nào đó. Có biết bao người cứ mường tượng mãi cho một ngày gặp lại, dẫu có là tình bạn, tình yêu, hay là một thứ tình cảm gì đó chưa rõ nghĩa thì vẫn cứ là may mắn. Bởi trên đời có biết bao cuộc chia xa mà không một lần gặp lại. Và nếu chúng ta thuộc vào phần may mắn ấy thì biết nói gì khi gặp lại nhau?